Đôi dòng tâm sự về trường Đại học Văn Hiến

line

Gắn bó với trường Đại học Văn Hiến, ngôi trường đã từng được xem như là trường Đại học KHXH&NV thứ 2, từ năm 2000 cho đến nay, giờ đây trong tâm trí tôi dạt dào nhiều cảm xúc và những kỷ niệm khó quên.

Ngay từ lúc mới tham gia giảng dạy tại Khoa Ngoại ngữ, tôi cảm nhận như mình được làm việc và sinh hoạt trong một gia đình nhỏ nhưng thật ấm áp. Tôi cảm thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình của Ban chủ nhiêm và các bạn đồng nghiệp trong Khoa. Tập thể giảng viên và nhân viên trong Khoa luôn sát cánh bên nhau trong mọi hoàn cảnh để vượt qua những khó khăn, chia sẻ kinh nghiệm và cùng nhau dìu dắt các thế hệ sinh viên.

Qua thời gian tham gia giảng dạy môn tiếng Anh cho sinh viên toàn trường nói chung cũng như sinh viên Khoa Ngoại ngữ nói riêng, tôi nhận thấy các bạn sinh viên của Trường ĐH Văn Hiến rất năng động, sáng tạo, lễ phép và chăm ngoan. Thực hành câu nói: “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên”, chính vì vậy ngoài việc hăng say học tập trên giảng đường, chơi hết mình trên sân và nhiệt tình tham gia các hoạt động nghiên cứu khoa học, phong trào văn nghệ và hội trại truyền thống của Trường cũng như của Khoa tổ chức, sinh viên Văn Hiến còn thường xuyên tham gia các chương trình mùa hè xanh và các chương trình từ thiện để mang yêu thương và nhiệt huyết của tuổi trẻ Văn Hiến đến với các em thơ kém may mắn ở những vùng đất xa xôi hẻo lánh. Hầu hết sinh viên tốt nghiệp ra trường đều có công ăn việc làm và thu nhập ổn định. Như tôi được biết có rất nhiều cựu sinh viên Văn Hiến rất thành đạt và có địa vị trong xã hội, nhưng mỗi khi nhắc về trường các bạn đều rất nhớ và mong muốn trở lại thời cắp sách được ngồi trên giảng đường, được sống lại những giây phút bên thầy cô và bạn bè thân yêu. Chính điều đó đã thể hiện được tình cảm đáng trân trọng mà các bạn luôn dành cho trường ĐH Văn Hiến.  

Dù Trường ĐH Văn Hiến đã trãi qua những bước thăng trầm, những sóng gió, nhưng Ban lãnh đạo, tập thể giảng viên, cán bộ nhân viên và sinh viên của Trường vẫn sát cánh và gắn bó với trường cùng nhau cố gắng vượt qua những khó khăn để Trường chúng ta vẫn có một chỗ đứng nhất định ngày nay.

Một chặng đường 13 năm gắn bó với trường Đại học Văn Hiến, với Khoa Ngoại ngữ và với các bạn sinh viên trên lớp cũng như trong các hoạt động ngoại khóa, giờ đây tôi nhận thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh để thắp sáng mãi nhiệt huyết trong lòng tôi. Tôi hứa sẽ nổ lực hơn, tận tụy hơn và yêu nghề hơn để dìu dắt các thế hệ sinh viên Văn Hiến!

ThS. Đỗ Thị Bích Thủy

Góp ý